NỖI BUỒN ĐẬP CÁNH
Mắt gió vỡ trên mái nhà, đêm qua ẩm
góc phòng im nỗi buồn đập cánh
thời gian chạm những vệt chì
bức tranh lìm chìm đáy cốc màu hổ phách
giấc mơ nụ Quỳnh chông chênh
tiếng mong manh
Cánh gió bay, ngày phơi lau lách
lũ chim tha mùa rong chơi
lưng lửng trời
gót cao, váy đỏ, áo xanh
thở hơi em vào anh
ô cửa xanh nhạc vàng lục địa
tóc tơ màu son trẻ
Mắt gió cứ vỡ trên mái nhà
anh hút bóng
ký ức trọ trên tóc
môi khô khốc
nỗi buồn thêm lần đập cánh
...
Thơ Quỳnh Dao...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét